Tuổi Trẻ Đáng Giá Bao Nhiêu Download

     

"Tôi luôn mường tượng rằng Thiên đường cũng từa tựa nhưmột thư viện vậy." (Jorge Luis Borges)

Nếu mượn đượccổ thứ thần kỳ của Doraemon, ví như được trở lại quá khứ, nếu có thể nhắn nhủ vớituổi trẻ của tớ một điều thôi, thì điều mà tôi lựa chọn là: Đọc sách những nữavào, đồ dở hơi ạ!

Vì cứ từng lầnrời xa sách là tôi thấy đời bản thân đi xuống.

Ngày xưa, lúccòn con trẻ con, cuộc sống đời thường của tôi luân phiên quanh toàn là sách.

Căn bên cũ củaba má tôi chất đầy sách. Sách từ thời thanh niên của cha má, xếp lâu năm trên loại kệbự chảng choáng cả một tường ngăn trong phòng ngủ, vẫn không không còn lại dồn thànhđống chất vào những tủ trong nhà.

Hồi kia nhàtoàn sách cũ, đủ đông đảo thể loại trên trời dưới biển, tôi cứ đụng là đọc, chẳngcần biết sách các loại gì, cực hiếm ra sao. Sách tuổi đời đang lâu bắt buộc long bìa sútchỉ, mỗi địa điểm mỗi xấp. Mỗi lần đọc bà bầu tôi cần tìm tờ ghép trang lại vớinhau vô cùng cực khổ. Đôi khi thiếu giấy nhóm bếp tôi với đứa em lại lên tủ sách lấyđại vài tờ. Trong tương lai lục lại giá sách của ông nội, new giật bản thân phát chỉ ra haiđứa sẽ đốt ngay sát hết quyển Tám mươi ngàyvòng quanh trái đất mà không biết.

Sách của ba mátôi không ít quyển trực thuộc văn học tập cổ điển, Truyện ngắn Chekhov, Bông hồng vàng,Tiếng chim hót trong những vết bụi mận gai, Jane Eyre...Tôicứ thứu tự ngốn hết, gồm cái hiểu tất cả cái không, nhưng cứ thấy quyền làm sao là gặmquyển đó, đắm chìm một trong những trang sách. Phần đa kỷ niệm nho nhỏ dại với các quyểnsách xưa ngô nghê cơ mà chân thực. Nhớ 1 trong các buổi trưa, tôi cố gắng sống nạm chết cày chohết quyển Truyện ngắn Solokhov, đến chiều nhị mắt sưng vều lên gật gà gật gù,nên bị má kéo ra mắng cho 1 trận vì bỏ ngủ trưa. Giỏi lần phát âm Tiếng chim hóttrong lớp bụi mận gai, tới đoạn Meggie sinh đứa con đầu lòng tại 1 trang trại xaxôi, mồm không xong xuôi kêu tên cha Ralph, tôi vừa đọc vừa khóc thút thít, lòngxót xa từ hỏi nguyên nhân yêu nhau nhưng chưa tới được cùng với nhau.

Hồi kia má tôilàm giáo viên ở trường cấp hai của xã. Ngoài những điểm bất lợi như luôn phảihọc giỏi thuộc bài để ngoài hổ danh làm con cô giáo, hay thi thoảng bị má kéo rakhỏi lớp dúi cho quả chuối vì tới trường trễ quên ăn sáng, thì ưu thế lớn độc nhất làcó sách đểđọc. Thọ lâu, má mượn được của thư viện trường một ck sách cũ, đem về chohai con mọt sách ngấu nghiến. Bởi yêu cầu những mùa hè xưa nhỏ xíu của hai người mẹ tôingoài những trò bắt cua chăn vịt, thả diều câu cá thì còn tồn tại một niềm vui lớnkhác là gọi sách. Cơ mà quyển sách đong đầy kỷ niệm thơ trẻ, làm sao là Calich vàValia, Cuộc xiêu bạt của Mít Đặc và các bạn, kho báu của vua Solomon, Tô-mếchvà thủ lĩnh Tia Chớp Đen, Hoàng tử bé, Công chúa nhỏ, Cánh buồm đỏ thắm, Tuổithơ dữ dội, cái chìa khóa tiến thưởng hay truyện ly kỳ của Buratino, trung khu hồn cao thượng...Nhữngnăm mon thơ bé xíu trôi qua với những câu chuyện trong trẻo và bình yên.

Cứ như thế,thế giới trẻ thơ của tớ được xây dựng nên từ cái không khí mộc mạc xanh tươicủa vùng nông thôn lặng tĩnh, của rất nhiều nhân đồ vật tuổi thơ đầy khí phách. Lòngtốt cùng sự nhân hậu, sự duy trì lời hứa, lòng can đảm, sự kiên nhẫn, tính phiêu lưumạo hiểm, lòng tin vượt khó...Tất cả nhữngnền tảng của cuộc sống, tôi với em tôi đã làm được học từtuổi thơ của mình. Đôi khi trong cuộc sống hiện tại, tôi nghiệm ra rằng nhữngrắc rối mà bạn ta gặp gỡ phải, phần nhiều đều xuất phát điểm từ sự quên lãng nhữngnguyên tắc cơ bản đó của cuộc sống. Mải mê chìm vào phần đa giá trị hỏng ảo mà quênđi điều gì là cốt yếu của đời người.

*
(ảnh sưu tầm)

Sách tôi đọcchỉ là đống sách của bố mẹ và gần như quyển má mượn thư viện, nên tất nhiên làkhông đủ, rất lâu thiếu sách cứ cần đọc đi phát âm lại như trườn nhai lại cỏ. Sáchmới thì đắt, buộc phải thường công ty tôi chỉ dám cài đặt quyển như thế nào thật yêu cầu thiết. Công ty tôivốn tất cả mấy cây xoài khôn xiết to, mỗi mùa ra bông gió thổi ào sang một lượt là cả sântràn ngập bông rụng, quét đi quét lại rấtmệt. Nhưng mà xoài ra trĩu cành, chấm cùng với mắm ruốc ăn thì tuyệt vời. Năm tôi họclớp chín, tôi quyết định luyện thi vào trường chăm cấp bố của tỉnh. Một ngàytrong mùa hè năm ấy, ba dành một ngày dài trên cây xoài keo dán giấy hái. Rồi sáng sau bamá chở nhị giỏ xoài lớn xuống chợ ở thành phố ngồi buôn bán tới tận chiều muộn, mỗigiỏ bằng cỡ cái bắt buộc xé vào miền Nam. Tiền buôn bán xoài được đâu chừng năm chụcnghìn đồng, má vào nhà sách download cho tôi quyển Những bài văn tốt lớp chín, muaxong là vào túi cạn luôn luôn tiền. Tôi nhận sách, vừa kinh ngạc vừa hờ hững,kiểu cũng kiêu ngạo mình phía trên văn hay chữ tốt, đề xuất gì văn mẫu. Nhưng lại má thì vuilắm, bảo đó là quà chúc tôi thi tốt. Đã rộng mười năm trôi qua rồi nhưng tôi vẫnnhớ như in nét phương diện của má khi chuyển sách đến mình giờ chiều hôm đó. Vẻ phương diện bừngsáng của niềm vui, hồ hởi cùng hy vọng. Nhì giỏ xoài đầy đổi mang một quyển sách.Nhớ lại nhưng nghẹn ngào nước mắt, 1 thời con nhà nghèo thiếu sách.

Vào cấp cho ba,tiền học tập bổng từng tháng ngoài ra khoảng tám chục nghìn, những lần má xuống thămcho thêm nhị chục nữa. Hầu hết đổ vào để mua sách tư liệu văn học, sách phê bìnhvăn học, sách chăm sâu, đầy đủ thứ. Tiền thì ít cơ mà sách bắt buộc mua thì nhiều, nênthỉnh thoảng quyển nào vừa lòng lắm tôi bắt đầu mua, còn đâu là vào thư viện tỉnh mượnvề tra cứu. Thầy dạy dỗ văn bắt mỗi đứa phải có một quyển sổ bốn liệu văn học. Tôilấy một quyển tập giáo án thiệt dày của má để làm sổ tứ liệu. Mọi ngày gò lưngtrên thư viện chép những bài xích thơ lạ, hầu như lời phê bình tâm đắc vào sổ, song khinghỉ tay nhìn ra ngoài, thấy mấy dòng lá me tây xanh ngắt rung rinh vào gió,trong lòng vừa dìu dịu vừa vui sướng. Hiện thời nhớ lại, đều buổi ngồi say sưađọc sách tuyệt ghi chép làm việc thư viện thức giấc là gần như khoảnh khắc hạnh phúc nhất củatôi thời cấp ba.


Bạn đang xem: Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu download


Xem thêm: Kỷ Niệm 110 Năm Ngày Sinh Đại Tướng Võ Nguyên Giáp Sinh Năm Bao Nhiêu


Xem thêm: Tính Lãi Vay 500 Triệu Trong 5 Năm Lãi Suất Tốt, Vay 500 Triệu Lãi Suất Bao Nhiêu


Rồi lên tớiđại học. Ta nói quãng đời đh là quãng đời ngu gàn nhất của tôi. Với tâmlý con nhà nghèo vào thành phố sài thành trọ học, mấy năm sv tôi chỉ chằm chằm làmthêm tìm tiền, tiện tặn đủ thứ kể cả tiền sở hữu sách. Rồi cũng đo đắn đườnglên mạng tra cứu ebook nhằm đọc. Đôi khi xem sách thì chỉ đọc phần nhiều quyển vui chơi rẻtiền. Sách có mức giá trị thì phát âm mỗi năm chỉ vài ba quyển, cứ như thế mà dở người dần đi.

Một lần phát âm vềtiểu sử cựu tổng thống Mỹ Bill Clinton, tôi thấy ông đọc cho vài trăm quyểnsách vào suốt bốn năm đại học. Nghĩ mà tiếc nuối không nhằm đâu mang lại hết. Giá bán như thời đi học cần mẫn đọc nhưClinton thì đến dù hiện giờ không thành tổng thống dĩ nhiên cũng ko hổ thẹn sở hữu danh "làm trai đứng ởtrong trời đất."

Đi làm đượcvài năm, thiếu hiểu biết được cơ duyên chuyển đẩy trời Phật mến tình sao mà tôi bắtđầu đọc sách lại. Đọc không xong xuôi nghỉ. Sau 1 năm thấy kỹ năng của mìnhtăng lên xứng đáng kể. Nhìn lại một chặng đường dài, thấy đời mình sang trang mớicũng là nhờ hiểu sách. Tôi thương mến sách từng nào thì cũng hàm ân sách bấynhiêu. Vì nhờ gồm sách nhưng mà tôi mới cứng cáp hơn, cải tiến và phát triển hơn, nuôi dưỡnglại tình thân với nghiệp viết và bắt đầu trở thành tác giả, như cầu mơ của tớ từthuở bé.

Không chỉ tôimà không ít người không giống đã thay đổi nhờ sách. Lê Phương Anh Vũ, tín đồ sáng lậpcâu lạc bộ sinh viên phệ mạnh, là giữa những người thuộc vắt hệ 9X giỏinhất nhưng mà tôi biết. Em nhắc với tôi rằng thời cấp cha em học tập hành không quá nổi bật,lúc vào đh cũng nhút nhát tự ti. Nhưng kể từ lúc em chuyên cần đọc sách, rồi rangoài làm những hơn, từ học, tự cải cách và phát triển chính mình, cơ mà em thay đổi mộttrong những người được biết đến nhiều nhất ở trường đại học của em. Em dìu dắtcác cầm hệ, sv đi sau, xây dựng phần đông khóa đào tạo kỹ năng và phía dẫnnhiều fan khác trong tuyến phố tự học và phát triển bạn dạng thân.

Long Ứng Đài,Bộ trưởng Bộ văn hóa truyền thống Đài Loan, một bên văn nổi tiếng, cũng từng viết cho conmình một lá thư lâu năm về sách. Người nam nhi hai mươi mốt tuổi cảm thấy áp lựcvì gồm cả phụ vương lẫn bà mẹ đều là những người nổi tiếng, thành đạt. Cậu nói cùng với mẹ:"Mẹ phải đồng ý rằng nhỏ chỉ là 1 trong người bình thường, không có thành tựu gìnổi bật trong cuộc đời."

Long Ứng Đàitrả lời: "Điều đặc biệt quan trọng nhất đối với mẹ, chưa hẳn là con tất cả thành tựuhay không, nhưng mà là nhỏ có hạnh phúc hay không, trong cuộc sống thường ngày hiện đại bây giờ,loại quá trình nào hoàn toàn có thể ít nhiều đem đến cho bé niềm hạnh phúc? vật dụng nhất, nócho bé ý nghĩa, công việc đó không điều khiển và tinh chỉnh con, không giam cầm con như tùbinh. Lắp thêm hai, nó cho con thời gian, nó cho con trải nghiệm không hề thiếu trong cuộcsống. Lấy một ví dụ làm cai quản ngân hàng ở Phố Wall, nhưng mỗi ngày vì tiền mà lại căngthẳng, có thể lại không bởi làm nghề nhân viên coi sóc sân vườn thú, hằng ngày tắmrửa mang đến voi hay tiến công răng mang lại hà mã."

Nữ bên văn kểlại mẩu chuyện lúc còn sống Đức, hai bà bầu con họ gặp gỡ một họa sỹ tên là Timothy. Anhta từ nhỏ tuổi đã ái mộ tranh, sinh hoạt trong hệ thống giáo dục trường đoản cú do, phải học hànhkhông ổn định, lúc thì học ngoại ngữ để làmphiên dịch, thời gian thì học làmthợ khóa, khi học làm thợ mộc.Sau khi giỏi nghiệp, anh không tìm kiếm được vấn đề làm. Đến năm 41 tuổi anh ấy vẫnthất nghiệp như thế và vẫn ngơi nghỉ cùng bà bầu mình. Lúc không có việc gì làm, anh tangồi ở hành lang cửa số sát đường, vẽ hươu cao cổ. Trong những bức vẽ của anh, cổ của hươu thò ra trường đoản cú đỉnh của xe buýt, chiếu qua sân bay, bước vào rạp phim. Nó mởto hai con mắt với lông nheo dài, chú ý chằm chằm vào một trong những đứa trẻ em ngồi bên trên xa babánh.

Long Ứng Đàibảo, bà sợ bé thành tín đồ vẽ hươu cao cổ như Timothy, không phải vì anh takhông có tiền hay là không có danh. Mà là do anh ta không tìm được chân thành và ý nghĩa cuộcsống.

Cuối thư, bàviết: "Mẹ yêu ước con cần cù đọc sách, chưa hẳn vì mẹ mong mỏi con cóthành tựu hơn người khác, cơ mà là vì vì, mẹ mong muốn con có không ít hơn nữa quyền lựachọn mang lại tương lai, lựa chọn có ý nghĩa, có thời hạn làm việc, chứ không phảilà bị xay mưu sinh."

Quả thật, cáimà con fan ta phải nhất trong đời là quyền lựa lựa chọn một cuộc sinh sống được làmnhững điều có ý nghĩa. Cùng sách là 1 trong những công thế giúp ta dành được điều đó.

Sách mang lại takiến thức, mang lại ta cồn lực, đến ta mơ về phần đa nơi xa hơn. Sách giúp xuất hiện mộtthế giới tốt đẹp hơn, những bé người giỏi hơn, và cả một phiên bạn dạng tốt rộng củachính ta. Nói ko ngoa, sách là cả cụ giới.

Ngươi trẻ em ởthành phố thì quá nhiều sách nhằm đọc. Còn những lần về nông xóm thì thấy tụi nhỏsuốt cả mùa hè la cà nghịch bời lêu lổng, thiếu sách trầm trọng. Những người trẻđược nuôi chăm sóc đầy đủ, được cho ăn học thong dong như chúng ta, hãy luôn luôn nuôidưỡng cho mình kỹ năng đọc sách, Và hãy nhớ là gieo trồng thói quen gọi ở nhữngđứa trẻ xung quanh mình, em mình, con mình, cháu mình...

Để hy vọngrằng phần lớn hạt mầm tươi đẹp mà ta gieo cho bè lũ trẻ ngày nay, đang hình thànhnhững Antonie de Saint-Exupéry giỏi Lucy Maud Montgomery của việt nam trong tươnglai mai sau.

-Antoniede Saint-Exupéry: phi công, công ty văn fan Pháp, tác giả sách Hoàng tử bé

-LucyMaud Montgomery: đơn vị văn tín đồ Canada, tác giả của hơn trăng tròn tiểu thuyết, được biết đến nhiềunhất là Anne tóc đỏ bên dưới chái bên xanh và Emily sống trang trại trăng non.