Bài viết số 1 lớp 10 đề 1: cảm nghĩ về ngày đầu tiên bước chân vào trường thpt
Hướng dẫn viết bài cảm nghĩ những ngày đầu tiên bước vào trường trung học phổ thông lớp 10 mới nhất mà chúng tôi mang đến cho các em học sinh sẽ là thông tin hữu ích. Các bài văn mẫu này cũng giúp cho các em có thêm được các luận điểm chính xác để có thể dễ dàng triển khai các luận cứ của mình.
Bạn đang xem: Bài viết số 1 lớp 10 đề 1: cảm nghĩ về ngày đầu tiên bước chân vào trường thpt
Hẳn trong số chúng ta ai ai cũng sẽ có rất nhiều các cảm xúc khi bước vào màu trường THPT. Và khi kể lại những cảm xúc đó không phải ai ai cũng làm được, hãy tham khảo các bài văn mẫu dưới đây mà nguyenkhuyendn.edu.vn mang đến cho các em để có được một bài văn hấp dẫn nhất, sâu sắc nhất.
Nội dung bài viết
Cảm nghĩ những ngày đầu tiên bước vào trường trung học phổ thông lớp 10 – Bài làm 1
Ngày hôm nay – ngày đầu tiên tôi bước vào trường trung học phổ thông lớp 10 – THPT Kiến An. Đây là một ngôi trường tôi mơ ước được học khi còn học ở dưới bậc THCS. Thế nhưng khi đạt được nguyện vọng của mình, khi bước đến ngôi trường này buổi đầu tiên tôi cảm thấy mình thật lạc lõng và bỡ ngỡ biết bao nhiêu. Trong lòng tôi cũng tự nhủ chắc chắn thời gian dần trôi thì tôi sẽ quen với ngôi trường này mà thôi.
Ngay trong ngày đầu tiên đi học , lòng tôi bỗng rối bời và bỡ ngỡ làm sao. Thực sự lúc đó , tôi chỉ muốn có ai bên cạnh nắm tay và đưa vào lớp giống như hồi lớp 1, ít ra lúc đó cũng không còn sợ sệt như vậy. Tôi cảm thấy tôi cũng thật giống là một cô cô bé quá con nít vậy, thực sự với tôi đã quen tựu trường dưới ngôi trường cấp hai quen thuộc và thân thương của mình lâu nay. Bản thân tôi cũng cứ miên man suy nghĩ về những hàng cây , ghế đá … Nơi mà chúng tôi đã từng nô đùa , vui chơi ở đó . Thế nhưng bây giờ thì khác , tôi chẳng có những hình ảnh nào quen thuộc , thân thương như trước kia nữa. Lý do chính bởi đây chính là lần đầu tiên tôi bước vào ngôi trường này. Khi được đứng trước cổng trường tôi cũng đã nhận thấy được ngôi trường đã hiện ra trước mắt tôi mới khang trang làm sao. Ngôi trường THPT Kiến An có là một dãy nhà ba lầy y như là một tòa lầu đài to lớn.
Tôi cũng tự nhủ mình rằng chắc tại bỡ ngỡ quá nên tôi mới nghĩ như thế. Nhưng sao những bước chân nặng nề đến thế và tôi muốn khóc thật sự. Trong đầu tôi luôn luôn có những câu hỏi tại sao tôi không bước nổi? Mọi người khác đều có thể làm được kia mà, tôi cũng phải dũng cảm lên chứ! Thế rồi ở dọc đường, tôi cứ thầm mong rằng lớp học sẽ có những bạn cũ của mình để cho vơi bớt đi cảm giác lo sợ, thế nhưng xung quanh tôi đây, trong cái lớp học này thì tôi cũng chỉ toàn là những gương mặt mới lạ mà thôi. Thực sự tôi bắt đầu cảm thấy sợ! Nhưng nỗi sợ hãi đó đã tan nhanh đi khi những người bạn mới đã vui vẻ chuyện trò và bắt chuyện cùng với tôi. Ôi! Vậy là những cô cậu học sinh này đã giúp tôi đỡ căng thẳng hơn.
Đang ngồi nói chuyện làm quen với những người bạn mới thì một lát sau, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Lúc này đây tôi đang tự đặt ra cho mình những câu hỏi rằng không biết cô có hiền hay không nhỉ? Đang miên man suy nghĩ thì ở trước mắt tôi đây là một người phụ nữ với hình dáng thân quên, mái tóc dài với khuôn mặt rất đỗi nhân từ. Cô là cô Lê – cô giáo chủ nhiệm của lớp tôi đang học, cô cũng giới thiệu là giáo viên phụ trách bộ môn Toán và cũng là người chủ nhiệm của chúng tôi. Với buổi gặp mặt đầu tiên, cô ân cần dạy bảo chúng tôi về việc học tập, luôn luôn có ý thức của bản thân đối với trường, lớp, thầy cô giáo và bạn bè. Lời cô nói thật nhẹ nhàng làm sao, có lẽ cô xem chúng tôi như là những đứa con của mình vậy. Và có lẽ rằng đó cũng chính là bài học đầu tiên mà chúng tôi được học khi bước vào trường này.
Buổi sáng ngày khai giảng , bầu trời thật yên bình, ấm áp. Những tia nắng chói chang đang còn núp sau những cành cây phượng vĩ. Và khi mang trên mình bộ áo trắng tinh khôi, tôi vui vẻ làm sao. Được học dưới mái trường có một bề dày thành tích như vậy chắc chắn tôi sẽ tự nhủ mình phải học tốt hơn nữa.

Cảm nghĩ những ngày đầu tiên bước vào trường trung học phổ thông
Cảm nghĩ những ngày đầu tiên bước vào trường trung học phổ thông lớp 10 – Bài làm 2
Trong cuộc đời của mỗi con người sẽ có những khoảnh khắc thật sự có ý nghĩa. Bước vào mái trường cấp III, với bao nhiêu là niềm vui của tuổi học trò, khoảng thời gian thướt tha bên tà áo dài trắng, tung bay cùng những kỉ niệm thân thương với bạn bè và thầy cô. Và … khoảnh khắc đó, có lẽ chính là lúc này đây, khi mà tôi đặt chân bước vào ngôi trường Võ Thị Sáu.
Xem thêm: Chính Tả Trận Bóng Dưới Lòng Đường, Chính Tả: Tập Chép: Trận Bóng Dưới Lòng Đường
Võ Thị Sáu- một nữ anh hùng tuổi 16 đầy mơ mộng, 1 cô gái rất trẻ, trong trắng, sống rất lạc quan nhưng có tinh thần dũng cảm và sẵn sàng hi sinh vì Tổ quốc. Đó là tên của ngôi trường thân thương sẽ gắn bó với tôi trong suốt quãng thời gian học cấp III này. Võ Thị Sáu là một ngôi trường có lịch sử khá lâu đời, với khoảng sân rộng rãi, hàng cây xanh mát, ngôi trường tuy có chút cổ xưa nhưng vẫn mang lại cho học sinh chúng tôi một cảm giác thoải mái và thân quen.
Ở ngôi trường này, các thầy các cô như là những người cha người mẹ, thật vậy, có nhiều lúc nhờ sự động viên và nhiệt tình của thầy cô làm cho bao nhiêu áp lực, mệt mỏi của việc học tập gần như tan biến. Được làm quen với trường ngay từ những tháng hè, tôi đã có dịp tìm hiểu đôi nét về nơi đây. Vậy nhưng, sao hôm nay tôi có cảm giác lạ quá! Trong lòng tôi, lâng lâng đến khó tả, chắc vì đây là lần đầu tiên tôi được mặc áo dài trắng, ra dáng một nữ sinh cấp III với bao nhiêu là kỉ niệm sẽ còn đợi tôi trong khoảng thời gian tới. Đúng rồi… Vì hôm nay là ngày khai trường, hôm nay là ngày đầu tiên chính thức bắt đầu cho 3 năm học cấp III của tôi. “Ôi! Cái cảm giác thân quen này, xen lẫn chút hồi hộp, bỡ ngỡ. Thân quen vì được trở lại với trang sách, con chữ, hồi hộp vì từ nay chặng đường học sinh của tôi sẽ bước qua 1 ngưỡng cửa mới.”
Tôi cứ ngỡ, lên cấp III áp lực học tập nặng nề sẽ làm tan đi hết những tiếng cười trong trẻo, những nụ cười hồn nhiên nhưng không, tôi đã lầm. Đến với mái trường Võ Thị Sáu sẽ là một trang mới trong kí ức học sinh của tôi. Từ ánh mắt, nụ cười, từng lời dặn, những cử chỉ hỏi han, quan tâm của các thầy các cô ở đây làm lòng tôi như ấm lại, tôi chợt nhớ đến cái cách mà các thầy các cô cầm tay từng học trò của mình để nắn nón từng nét chữ như hồi còn cấp I. Tôi may mắn vì được học vào lớp chuyên, cô giáo chủ nhiệm lớp tôi còn khá trẻ, giọng cô ấm, lời nói nhẹ nhàng và đặc biệt là : như những thầy cô khác, cô có một tấm lòng, một lòng nhiệt thành với các học sinh của mình. Bạn bè ở đây, cho dù chỉ là những người bạn không quen, chỉ mới tiếp xúc với nhau trong vài buổi sinh hoạt nhưng tôi có cảm giác thân thuộc như là anh em trong gia đình của mình. Họ- Những học sinh của ngôi trường mang tên Võ Thị Sáu này, và đặc biệt là những anh, em trong tập thể lớp 10A8 của tôi luôn mang đến cho nhau tiếng cười, họ đến với nhau bằng tất cả lòng chân thành, không ích kỉ, nhỏ nhen và điều quan trọng nhất là : chúng tôi sẽ đoàn kết bên nhau để vượt qua những khó khăn không chỉ trong ba năm học mà còn cả chặng đường tương lai phía trước.
Chỉ ngay trong những buổi sinh hoạt đầu tiên, tôi đã nhận ra ngay đây thật sự là một ngôi nhà chung, một tập thể vô cùng đoàn kết không những trong phạm vi lớp học mà là toàn trường. Các bạn cùng giúp nhau tiến bộ, các thầy cô nhiệt tình chỉ dẫn cho các bạn từng li từng tí một. Trong một tương lai không xa, tôi tin chắc rằng trường Trung học Phổ thông Võ Thị Sáu sẽ ngày càng phát triển hơn nữa, ngày càng phát huy được truyền thống “dạy tốt học tốt” vốn có của trường.
Và, còn có một điều mà tôi có thể chắc chắn đó là: Ngôi trường này sẽ là cái nôi chắp cánh cho tất cả học sinh chúng tôi bay vào tương lai đang rộng mở phía trước.
Mai này, khi xa rồi có ai còn nhớ đến mái trường thân thương cũng như kỉ niệm của những ngày đầu tiên bước vào nơi đây. Thời gian không bao giờ là ngừng trôi, vì vậy chúng ta phải giữ thật chặt không chỉ hiện tại mà là cả con đường tương lai phía trước.
Cảm nghĩ những ngày đầu tiên bước vào trường trung học phổ thông lớp 10 – Bài làm 3
Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi để lại cho con người ta nhiều dư âm vang vọng. Và rồi, nó đã khắc lên trái tim mỗi cô cậu học trò niềm say sưa ngây ngất trong những kỉ niệm một thời.
Xem thêm: Phương Trình Điện Li Viết Phương Trình Điện Li Của Baoh2, Phương Trình Điện Li Của Ba(Oh)2
Thế là đã chia tay với những tia nắng hát lên theo từng tiếng ve, chia tay với chùm hoa phượng vĩ, với màu khăn quàng đỏ thắm trên vai, đặt lại bao niềm nhớ nhung, nuối tiếc dưới mái trường Trung học cơ sở. Giờ đây, ngưỡng cửa thời gian của những thử thách dưới mái trường Trung học phổ thông đang rộng mở chào đón chúng ta. Trong cái không khí mát mẻ của những cơn mưa đầu thu, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.